Waraich 34 tuổi lớn lên trong một gia đình Hồi giáo Anh. Hơn 30 năm, anh luôn giữ kín bí mật với bố mẹ và họ hàng xung quanh việc mình là một người đồng tính. "Tôi từng quan hệ tình dục với nhiều người đồng giới nhưng tôi không nghĩ đến chuyện cần phải phòng tránh những nguy cơ xấu", anh cho biết.
Một ngày tháng 10/2013, tại phòng khám sức khỏe tình dục, anh được chẩn đoán nhiễm HIV. "Đó thực sự là thời điểm suy sụp nhất trong cuộc đời tôi, thế giới trong tôi bắt đầu sụp đổ và tan vỡ", anh chia sẻ. "Các bác sĩ đã mất gần một giờ để phân tích tình trạng sức khỏe, tuy nhiên tôi không còn tâm trí để lắng nghe". Waraich nghĩ rằng không ai có thể giúp mình vượt qua căn bệnh HIV cũng như vượt qua sự khủng hoảng này. Anh sẽ mãi mãi rời xa bố mẹ, xa người thân khi vẫn còn giấu kín câu chuyện mình là một người đồng tính.
Shamal Waraich sống tích cực hơn sau thời gian khủng hoảng trầm trọng khi biết tin mình bị nhiễm HIV. |
Anh cảm thấy xấu hổ và tội lỗi, khi vừa là một người Hồi giáo, một người đồng tính lại mang trong mình căn bệnh HIV. Cả cộng đồng Hồi giáo sẽ tẩy chay anh khi biết được điều này. "Tôi xứng đáng nhận sự ra đi và không màng đến dung thứ", anh nghĩ.
Waraich sống trong chuỗi ngày dài lo sợ và tuyệt vọng. Hai năm giữ kín bí mật, Waraich trăn trở và luôn sống trong sự giày vò. Anh đi đến quyết định công khai là một người đồng tính nhưng không chia sẻ tình trạng nhiễm HIV. Tuy nhiên, "Tôi luôn cảm thấy cô đơn vì không ai thấu hiểu mình", anh nói.
Bằng một cách nào đó, Waraich đã lấy hết can đảm để nói ra với bố mẹ tất cả sự thật ở nơi công cộng. Anh nghĩ rằng bố mẹ sẽ không dám tức giận hay quát mắng anh tại đây, cũng đã lường trước được "bố mẹ sẽ phát điên lên và dùng búa đập vào đầu anh". Thế nhưng, một điều thật bất ngờ và tuyệt vời xảy ra, họ bao dung và động viên con rất nhiều.
"Cha mẹ thương con rất nhiều, con là con trai của ta và ta sẽ luôn ủng hộ con", mẹ anh nói khi biết tin. Cả người thân anh chị em của anh cũng động viên và ủng hộ anh rất nhiều khi nói ra sự thật. Căn bệnh HIV không phải là án tử nếu biết cách sống chung với nó. Họ khuyên anh phải sống tích cực và nghĩ đến những điều tốt đẹp phía trước.
Shamal Waraich nhỏ bé trong vòng tay của mẹ. |
Waraich nhẹ lòng hơn và cảm thấy thoải mái khi nhận được sự sẻ chia của những người thân. Anh cảm thấy cuộc sống tươi đẹp và có ý nghĩa trở lại. Waraich làm việc trong trung tâm giáo dục sức khỏe tình dục với tất cả kinh nghiệm và kỹ năng của mình. "Tôi không được chọn mình trở thành người đồng tính, đó là bản năng khi sinh ra. Tuy nhiên, tôi có nhiệm vụ giáo dục những người khác trong cộng đồng về sự an toàn trong quan hệ", anh chia sẻ.
Anh cho biết hiện nay những người nhiễm HIV được chăm sóc ở Anh từ các nhóm người da đen, hoặc người thiểu số khác. Những người châu Á vẫn còn khá khó khăn trong việc chấp nhận căn bệnh này. Waraich cho biết nhiều bệnh nhân Nam Á do dự khi nói chuyện với anh. Họ cảm thấy mình bị đánh giá về phẩm chất và không thoải mái để chia sẻ. Trong tiếng Urdu không có từ ngữ về tình dục hay tình dục LGBT, cho dù những điều đó tồn tại ở Pakistan.
Shamal Waraich (trái) và bạn tình Paul. |
Waraich dùng câu chuyện của bản thân để thuyết phục, động viên họ. Theo anh, chia sẻ chân thật và cởi mở về tình trạng sức khỏe của mình là điều tốt cho tâm trạng và lối sống của bản thân, tốt cho cả những người xung quanh.
"Nhiều căn bệnh các bác sĩ hoàn toàn có thể điều trị giúp tăng cơ hội sống chứ không phải nhiễm HIV là chắc chăn sẽ mang án tử hình", anh cho biết.
Đến bây giờ, Waraich tự tin có thể nói rằng mình là một người đồng tính, một người Hồi giáo và sống chung với HIV. "Tôi sẽ theo tôn giáo của mình theo cách riêng của tôi. Thượng đế sẽ nhìn thấy những gì tôi đang làm", anh nói.
Thúy Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét